(Đào Trọng Trách có tài thơ nhưng cũng có tài “họa”. Cái nhìn của anh thật tinh tế! Không thể xem anh là “thợ vẽ” tài hoa hay “họa sĩ” danh tiếng mà phải phong anh là bậc “Đại Họa”. Sau đây là một số tác phẩm rao bán của anh.)
Nhảy dù vào Hội Văn nghê
Ngoài 50 tuổi học nghề lãnh đao
Chú lùn cứ thích trèo cao
Chạy đua đầu chiếu, ôi chao –Mệt hè?
Nuôi lợn thì không đủ vốn
Nuôi cút, cút dính Hát năm (H5N1)
Tuổi cao đức cao lực cạn
Thôi đành vẽ ghế mà ăn
Kính thưa cán bộ Đàm Chù
Chuyên viên cao cấp phó chu tịch ngồi
Tổng biên tập tạp chí Hôi
Nhà thờ nước Việt của thời mở cưa
Thưa ông mấy chức thì vừa?
Ai ai cũng biết trong dưa đầy giòi.
Con chim mắc nợ ngỡ rằng
Mình kêu cho sự công bằng… “thế thôi”
Kêu khan tiếng, hót đứt hơi
Thế mà chúng nó cứ chơi xấu mình
-Thưa rằng: Trời đất công minh
Cái tâm? –Cũng có, cái tình: có không?
Loài người quả tim màu đỏ
Quả tim chàng Võ màu đen
Chăm chỉ quanh năm cầu nguyện
Ngẫm ra được mấy ai khen?
Xứng danh Xuân Bửa lâu rồi
Tay chân bác cũng thối hôi dài dài
Bác còn cầm đuốc soi ai
Ai ai cũng phục bác tài cái bang
Mặc dù bác cực… giàu sang!
Sinh ra thì đã mục đồng
Lớn lên Tự biết rồi không biết gì
Rừng xanh có chú chim ri
Thường xuyên lục bát nên chi lạc bầy
Bởi thanh xuân nên tóc choa chưa đỏ
Chớ lầm choa với Lê Anh Xuân
Hoa dừa Bến tre còn choa thánh hóa
Nương náu Đồng nai choa nhìn thấu mọi thứ quần…!
Họ có chiều biên giới em ơi
Ta cũng có chiều Tân phú
Thơ thẫn với ta trò chơi dẫn dụ
Ta thích nghề cực…lạc.-Ấy chơi đu!
Lời nguyền những 200 năm
Xem ra cũng chẳng ăn nhằm gì đâu
Quay đi ngoảnh lại bạc đầu
Đều phù phiếm biển âu sầu ngậm tăm
Một tí văn, một tẹo thơ
Phê bình lẩn thẩn lơ ngơ ít bài
Suốt đời ngộ nhận mình tài
Về bên kia vẫn miệt mài hành..kinh!
Hoan hô văn sĩ Thanh Giàng
Tưởng tiêu rồi? – bác vẫn đang chơi cờ.
Vẫn đang tích cực làm thơ
Rõ ràng thơ bác vẫn ngờ Giang Thanh
Bác tham ôm cả 3 nhà
Vào nhà mới thấy toàn là nhà tranh
Quả già nhưng ruột chát xanh
Rồi viên gạch lạ cũng thành đất thôi
Hết mênh mông đến mông mênh
Gia tài thơ chị tênh hênh khắp làng
Làm thơ như trồng khoai lang
Trồng xong luống nớ thì sang luống này
Gật gù : - Thơ thế mới hay
Mẹ đời chúng bảo: - Thứ này phản thơ!
Tự dưng huyết áp tăng cao
Hay là nông nỗi cù lao nó hành
Giựt mình tóc đã thôi xanh
Tài non sức mọn cũng đành vậy thôi
Ai người cho xin nắm xôi?
….
(Đang vẽ tiếp)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét