Viết bởi: Bảo Cự Uyên Thi(Bài coppy từ vănbiênhoa-yahoo sang.Đăng lúc17:56 18 thg 12 201298 Lượt xem / 2 lời bình)
Tuần trước , hôm 12 tháng 12 năm 2012 được coi là ngày lành tháng tốt năm hên bởi có những sự kiện lớn:
- Đoàn TNCS Hồ Chí Minh khai mạc Đại hội X: Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng và nhiều vị khác tới dự.
- Việt Nam và Lào tổ chức Lễ kỷ niệm 50 năm Truyền thống liên minh chiến đấu Lào – Việt Nam tại Bản Đôn Sa Vẳn, huyện Sê Pôn, tỉnh Savanakhet: Bí thư Thường trực Lê Hồng Anh dự.
- Tại thành phố Hồ Chí Minh có đám cưới tập thể cho 120 đôi uyên ương…
Hôm nay, còn vài hôm nữa là đến ngày 22 tháng 12 năm 2012, đó cũng là một ngày trọng đại:
- Đất nước tiến hành kỷ niệm 68 năm Ngày thành lập Quân đội Nhân dân Việt Nam. Chủ tịch nước Trương Tấn Sang có bài viết “Mãi mãi là sao sáng dẫn đường”, nhiều báo đăng tải.
-Và Đồng Nai chúng ta cũng có Ngày Kỷ niệm đáng nhớ. Đó là Ngày thành lập Hội Văn nghệ Đồng Nai (sau này gọi là Hội Văn học – Nghệ thuật Đồng Nai).
Nhưng lạ quá! Đồng Nai ta hình như không nằm trong trào lưu cả nước?
Bửu Cự Uyên Thi tôi vì quá nhớ các vị khai canh ra Hội nên đã rảo quanh qua trụ sở Hội để xem tình hình những người đương nhiệm hôm nay có tổ chức kỷ niệm Ngày sinh của Hội không ? Không có gì cả ! Buồn như chấu cắn!
Quang cảnh Hội lạnh lẽo, vắng như chùa Bà Đanh. Cái phòng làm việc trước đây Cụ Hai Lý, Cụ Chín Bổn thường ngồi nay vẫn đóng cừa im ỉm. Cái phòng này bị ông họa sĩ Nguyễn Nam Ngữ chiếm giữ đã hơn 10 năm. Chiếc ghế bành đã mục ruỗng. Đáng lý ra ông ta phải bàn giao lại cho người mới, từ cái ngày cấp trên có quyết định cho ông ta về vì “ tuổi già, sức yếu”, nhưng ông ta (tính đến hôm nay đã hơn 8 tháng) mà vẫn không chịu giao lại là nghĩa làm sao? Phòng khóa kín chỉ tổ cho lũ chuột cống tha hồ quậy phá. Hàng ngày ông Ngữ vẫn thường tới Văn phòng Hội, tới để làm gì nhỉ? Có người thấy ông ta mang theo 2 cái thùng cạc-tông đến rồi chất đầy các thứ đã tích cóp được trong hơn 10 năm ở Hội rồi ràng buộc cẩn thận chở về nhà. Hay ông muốn học thói của anh chàng trưởng hội Bình Định Nguyễn Trừng Mang để mong hóa giá cái laptop? À, mà ông ta mù vi tính thì chờ mong laptop để làm gì! Hay là ông chờ cái xe ôtô con mà năm ngoái ông nấn ná xin cấp trên thư thả đừng buộc ông về vội để ông còn đi xin ? Cái xe đó sẽ không bao giờ có đâu ông ơi! Có nó để cho ông tạm chủ tịch Nguyễn Khánh Hòa về thăm lại cái câu lạc bộ của công ty Cao su Đồng Nai- nơi ông ta đã ươm mầm cho một vài bài hát cồng chiêng và để rong chơi à! Tốn xăng và có tài xế đâu mà mong!
Tôi gặp một cô ở văn phòng. Mà sao văn phòng Hội có nhiều cô thế? Có đến 6 ả. Này là ả chánh văn phòng kiêm trưởng phòng hướng dẫn các cụ sáng tác. Này là ả phó văn phòng kiêm cho mượn tiền khi các ông lãnh đạo cần, nghe đâu vị nhạt sĩ này đang hưởng lương hơn chục triệu đồng/ tháng tại ngân hàng. Nhưng vì mục tiêu cũng cố quyền lực Hội nên đã “hi sinh” nghe theo ông Nam Ngữ tụ về cho đủ quân số 11 vị! Và còn đến 4 cô không biết làm cái gì ở văn phòng mà chỉ thấy đi ra rồi lại đi vào! Còn nam giới thì chỉ có 3 người rưỡi, vì bác bảo vệ Khánh Hòa (kiêm chủ tịch) chỉ có làm nửa thời gian vào ban đêm:
Tôi hỏi:-Này cô, Hội ta có tổ chức kỷ niệm Ngày thành lập Hội không?
Trả lời: Không!
-Tại sao ?
- Không có tiền!
À, ra thế!....
Hỏi tiếp :- Thế thì tiền mà ông Ngữ và ông Hòa cho thuê văn phòng Hội 10 năm hơn để đâu ?
– Tui hổng biết.
Bửu Cự Uyên Thi gợi ý:- Này cô, nói với lãnh đạo Hội là hãy tính tiền cho vợ chồng Nguyễn Khánh Hòa ở đậu gần chục năm nay, lấy ra mà tổ chức kỷ niệm Ngày thành lập Hội đi chứ ! Này nhé, cô có biết không? Nhạc sĩ Trần Viết Bính lương hưu chưa đầy 4 triệu mà phải chi trăm thứ bà giằn, mỗi tháng ông phải chi các khoản gồm: tiền thuê nhà 2 triệu đồng, tiền điện- nước sinh hoạt ngót nghét1 triệu đồng. Rồi thì là tiền in-tơ-nớt, điện thoại… còn lại hơn 5 trăm ngàn đồng chi cho việc ăn hàng ngày. Cũng may là nhạc sĩ không biết uống rượu nên số tiền đó vừa đủ cho ông mua gạo và mắm muối! Còn ông Hòa lương ông ẳm, không phải chi một đồng nào cho sinh hoạt ăn ở. Số tiền “tiết kiệm” này vợ chồng ông Hòa xực trọn, đủ để mua đất ở phường Trảng Dài và cho con du học Mỹ đó. Này, tôi nói cho cô biết: Ông Hòa đã mang tội “lợi dụng chức vụ, tham ô công quỹ”. Hãy coi chừng “nhà đá” đang chờ ông ta đó. Hôm nọ có người bảo thẳng vào mặt ông Hòa: - Hãy ra khỏi nhà văn phòng Hội đi, không thì nhục lắm. Ông ta chầy cối: Tui ở đây để làm bảo vệ. Buồn cười chưa ? Bảo vệ đã có một suất rồi, mà chỉ bảo vệ ban đêm. Còn ông Hòa thì bảo vệ ban ngày à? Thế thì giờ đâu để ông ta làm nhiệm vụ chủ tịch hội nhỉ?
Cô văn phòng:- Con xin bác, con nhức đầu lắm. Ngày nào cũng có người tới hỏi việc vợ chồng ông Hòa đã dọn đi chưa?
Bửu Cự Uyên Thi lại nói:- Tôi có nghe phong thanh nhà văn Võ Nguyện mới gửi đơn tố cáo nhạc sĩ Trần Viết Bính có hiện tượng tham nhũng trong việc cho Sơn Hà thuê mặt tiền để bán đàn và dạy nhạc. Có việc đó không?
– Con hổng biết ! Con chỉ biết sơ sơ, sáng thứ 6 ngày 14/12 /2012, nghe ông Nam Ngữ than vãn rằng chuyến này thì ông ta bị “chúng nó” đánh cho gục hẳn. Ông ta còn đoán già, đoán non, đứng sau lá đơn tố cáo này ắt hẳn phải có ai đó giúp sức?!
Nói gì thì nói, nhưng đã có đơn tố cáo thì các cơ quan chức năng phải vào cuộc. Phải thành lập Đoàn Thanh tra để sau 15 ngày trả lời cho người tố cáo (theo Luật định). Hội có một Ban thanh tra do ông Lưu Thuận Thời làm trưởng ban. Và 2 người nữa, nhưng thành viên- nhà báo Tôn Hoàn vì bận việc riêng phải về quê nên xin không tham gia, sẽ bổ sung 1 thành viên khác. Có ý kiến cho rằng các thành viên Ban Thanh tra là hội viên, chả lẽ hội viên đi thanh tra Lãnh đạo hội à? Đã thanh tra thì phải là trên một cấp mới có hiệu quả. Ban Chống tham nhũng của tỉnh, hoăc chí ít là Sở Tài chính thanh tra mới khách quan và xác thực.
Cuộc đối thoại chẳng vui tí nào. Cô văn phòng vì nhức đầu nên xin kiếu. Bửu Cự Uyên Thi thì buồn rầu leo lên dốc văn phòng hội, và thầm nghĩ: Trụ sở hội thụt sâu hơn 1 mét so với mặt đường, như vậy là âm. Văn phòng hội có 9 người rưỡi thi 6 người là đàn bà, như vậy cũng là âm.
Âm thịnh dương suy !
Bửu Cự Uyên Thi lẩm bẩm: Hèn chi, 10 năm dưới trào Nguyễn Nam Ngữ để lại cho hội VHNT Đồng Nai một cái gia tài đổ nát. Có ông nhạc sĩ đã phải thốt lên một câu rất vần vè. Đó là 10 năm trì trệ, xập xệ ,quá tệ!
Ngày lành tháng lành nhưng con người không lành thì.. là… như thế!
Bửu Cự Uyên Thi
..................................................................
Lời bình từ yahoo sang:
Nào ai biết TỔ CHUỒN CHUỒN ở đâu ?!