…Súng cướp cò lung lay bóng nguyệt
Lũ ngựa trời mờ mịt thức mây
Mười
năm trở lại Đồng Nai
Vẫn
còn ngồi đó một ngài Nam Ngu…
Vì thế BLĐ Hội đã triệu tập “3 tên nghi ngờ tạo
phản” và toàn ban Văn học, họp trong mấy buổi, tiêu thụ hết mấy chục tô phở Quyền
để truy tìm Tú Thịt Hộp trả thù. Mặc dù 100%
thành viên dự họp đã dong tay nhất trí thôi
không tìm kiếm Tú Thịt Hộp nữa vì quá tào lao nhưng BLĐ và bè lũ liên quan vẫn
âm thầm ra lệnh tróc nả. Nghe nói mức thưởng càng ngày càng cao. Tú thịt Hộp viết
tắt là TTH bị săm soi kỷ càng. Gần đây đã lộ diện nhiều nghi can có chữ viết tắt
TTH như: Trần Thu Hằng. Trần Thúc Hà,Thằng
Thái Hải, cả lão Tấn Hoài cũng bị cưa sừng thành Thằng Tấn Hoài (!) mà vẫn chưa
xác định được ai…Đặc biệt nhà văn Trang Thế Hy ở Bến
Tre cũng có trong danh sách. Bắt ai để lãnh thưởng bây giờ? Thiệt
Thúi Hoắc!
Mặc dù tiếm quyền chủ tịt 2 nhiệm kỳ,
trong 10 năm liên tiếp và có nhiều sai phạm nghiêm trọng nhưng khi Tỉnh ủy gợi
ý cho nghỉ thì Nam Ngu thì vẫn nài nỉ
xin tại vị. Cho đến khi bài thơ “Tú Thịt Hộp” nổ ra thì Nam Ngu không thể trì
hoãn được nữa. Tức nước ắt vỡ bờ. Dù còn mạnh như trâu nhưng Nam Ngu phải thôi
chức chủ tịt trước 2 tháng với lý cớ là “Sức khỏe kém”. Đây là cuôc hạ cánh an
toàn, bỏ của lấy người của Nam Ngu. Ngài ra đi để lại một Hội ma, ì đùng Súng
cướp cò, đen đặc lũ Ngựa trời…và vi vút
Lời cây dầu… trong chiếc bánh vẽ xin chiếc xe hơi không bao giờ thực hiện! Hu hu!!!
Bài thơ: Lời cây dầu… của Văn Đàm
Chủ là một bài thơ phản phúc, vu khống gây hiểu lầm cho người đọc nhưng đã được
ban lãnh đạo Hội Văn Học NT Nai Đồng bao che nói rằng Hội không có ban thẩm định để đưa ra đối thoại. Trong cuộc đối
thoại mang tính chất nội bộ này, mặc dù Tỉnh ủy không nêu một kết luận nào
nhưng các nhà báo nhớn nhà phê bình salon đã thổi phồng sự việc lên thành “đấu
tố- giải cứu” rất chi là hấp dẫn…Và, sự việc lại rơi vào im lặng sau khi công
dân Đàm chu Van viết ĐƠN BÁO CÁO gởi đi các cơ quan nói rằng “ông nói gà gà nói
vịt”. Thiệt chẳng ra làm sao! Nhưng cũng
sịp này lại xuất hiện bài: Văn tế hồn ma cây dầu, một áng văn được độc giả bình
chọn là xuất sắc năm 2012 (Xin xem cuối bài)
4/ Trao giải chạy tang
Trịnh Hoài Đức
Giải Trịnh Hoài Đức do
Nam Ngữ cầm chịch đã được phát đúng giờ thiêng vào lúc hừng sáng ngày
30/08/2012 tại Văn Miếu Trấn Biên. Đây là giải chia chác tiền thưởng nên nhiều
tác phẩm không nằm trong tiêu chí điều lệ đều lọt vào. Nhiều tác phẩm văn
chương chưa sạch nước cản cũng được thưởng. Ví dụ bài thơ lục bát thất vần (Quà tặng-Tập
Đan đan giọt nắng).
He he! Nên thu hồi giải chăng?
He he! Nên thu hồi giải chăng?
Ngày20/6/2012, hai nhà văn nhớn Hội
nhà văn Việt Nam đang sinh hoạt tại Hội đã choảng nhau bằng chân tay tại văn phòng. Ông
Lê Đăng Kháng “đã đẩy ngả được ông Phạm
Thanh Quang chuẩn bị đánh tiếp thì…”Ngày 4/7 chủ tịt đương
nhiệm Khánh Hòa đã ra công văn gởi đi khắp 200 Hội viên, mô tả tỉ mỉ trận đấu,
biến nhỏ thành to; biến việc bình thường thành ra “sự cố”. Đây là việc làm rất hay bởi qua đó cho chúng ta biết Hội VHNT
không phải là Hội Dưỡng lão. Lão sao đấm nhau mạnh thế? Lại càng không phải là
hội chuyên nghành văn chương nghệ thuật mà còn kiêm cả võ thuật: Võ Ấm, Võ Guốc,
Võ Nịt đua nhau nảy nở. He he, rất đa sạng trong phát triển!
Hơn năm năm nay ông Khanh
Hòa được ông Nam Ngu đem về cho ở nhờ trong văn phòng Hội mà không tồn đồng tiền
cắc bạc nào. Gần đây Nam Ngu bị thôi chức, Khanh Hòa tạm lên thay nhưng không
chịu trả phòng cho Hội. Để hợp lý hóa, Khanh Hòa liền nhận thêm một suất bảo vệ.
Như vậy ban ngày thì Khanh Hòa làm chủ tịch, ban đêm thì làm Bảo vệ, được ở
trong văn phòng. Không ai được thắc mắc nữa nhé. Có câu thơ Bút Tre rất hay:
Hoan
hô anh Hoa ma ham
Ngày
làm chủ tịt, đêm làm bảo vê
Hai
lương là việc không dê
Cho
nên anh phải chọn nghề lãnh đao.
Ngày5/10/2012,
nhà văn Đại tá chính ủy Rừng Sát Lê Bá Ước được phong anh hùng nhưng BLĐ Hội không hay biết. Thật là một sự vô cảm
đáng sợ! Đến hai mươi ngày sau, trước áp lực của dư luận, 2 ông Nam Ngữ và
Khánh Hòa mới lò dò đến chúc mừng ở nhà riêng. Tại đây họ đã móc phong bì trong
đó có 200 ngàn gọi là chúc mừng. Riêng tờ Văn Nghệ Đồng Nai số ra kỳ này thì
đang bận đăng bài ông Trưởng khóm nên im lặng. Hai tháng sau tạp chí này mới đăng một bài nhưng quá sơ lược chưa nói hết
tầm vóc anh hùng. Rõ ràng Báo VNghệ Nai Đồng đang lệ thuộc vào lợi ích nhóm.
Trong một văn bản “Phối kết hợp” nhằm
rung cây nhát khỉ, và phê phán giọng văn hào kiệt, anh thợ vẽ Nam Ngu đã viết một
câu dài 88 chữ. Câu văn này có sức lột tả còn mạnh mẽ hơn cái áo dài siêu mỏng của Hoa hậu Mai Phương Thúy. Đây là câu văn kỷ lục của
Hội thể hiện tinh thần và trình độ nghệ thuật của BLĐ, khiến người đọc sái cả cổ
và cố nhạc sĩ Cao Văn Lầu cũng bái phục trong việc phát triển câu rao của ông.
Ai cũng biết BLĐ Hội có làm phương
án Tổ chức đêm thơ Nguyên Tiêu năm 2012 nhưng sau đó Cty It- Cu kết hợp với sở Văn Hóa đã đứng ra tổ chức tại nhà hàng Du Long. Đêm
đó BLĐ còn được nhận mỗi người một áo thêu. Thế mà Ban lãnh đạo Hội vẫn nhận vơ
là mình tổ chức và vô tư giải ngân chi tiền bồi dưỡng cho BCH. Điều lạ là tờ
báo Văn Nghệ cuả Hội cũng xác nhận điều sai lầm này mà không thấy đính chính.
Hiện tượng tham ô tiền cho thuê văn
phòng tại Hội VHNT đã bị tố cáo. Theo BCH thì sở dĩ còn cho thuê văn phòng là để
cho ban Âm nhạc hoạt động. Nhưng Ban Âm nhạc không thừa nhận nên mấy hôm nay BCH
đang cho thay đổi Hợp Đồng. Họ đã liên hệ với các cơ sở cũ để sửa nhưng chỉ có cơ sở bán đàn Sơn Hà là chịu
hợp tác thay lại Hợp Đồng từ cho thuê sang Tác nghiệp. He he!!! Vấn đề là tiền tỉ
đi đâu chứ sự việc thanh thiên bạch nhật thế, lấp liếm sao được.
........
Phụ lục: Văn tế hồn ma cây dầu
Viết bời Võ Nguyện
........
Phụ lục: Văn tế hồn ma cây dầu
Viết bời Võ Nguyện
Hỡi ôi!
1. Mặt báo - chí rền; lời cây- dầu tỏ.
2. Một bài thơ chửi, danh nổi tợ phao; Chục đứa ăn theo, tiếng vang như mõ.
Nhớ linh xưa:
3. Núi thẳm rừng sâu; toan lo nghèo khó.
4. Chưa quen xe cộ, đâu biết thị thành; chỉ có gió sương, ở trong bản bộ.
5. Hút nước, hút phân, hút mùi, hút khí… rễ vốn quen làm; tập văn, tập thơ, tập Tuyên, tập Tổng... mắt chưa từng ngó.
6. Mùa đông vỏ nẻ co ro hứng chịu gió mưa; Ngày hè thân khô xơ rơ cùng bao cây cỏ.
7. Bữa thấy lục lâm dao rựa rần rần mà mất mật teo gan; Hôm nhìn thảo khấu mặt mày rộ rộ mà so vai sụt cổ.
8. Thân ngươi nhục như trâu; Đời ngươi buồn tựa chó!
9. Nào ai đòi, ai bắt mà ngươi chiêu thống- chiêu hồi; Ấy ai khiến, ai xui mà cây chọc voi- chọc hổ!
Khá thương thay:
10. Một giống cây rừng bên bờ tiệt chủng nên nhân dân mới mở lòng cứu vớt; Cũng loài thân gỗ sắp bị tiêu vong nên ủy ban mới ra tay chiêu mộ.
11. (Qui hoạch nguồn gien đem về tuyên giáo dưỡng dưỡng nuôi nuôi; Xây mới Ủy ban giữ lại trong sân bày bày bố bố…
12. Tưởng loài tứ thiết hy vọng làm xe mọi người mân mê kéo kéo lôi lôi; Ai dè ba que đội lốt mần thơ bao đứa a dua sờ sờ gõ gõ)
13. Nỏ biết đàm VĂN thâm độc dường kia; Ai ngờ luận THƠ hiểm sâu thế nọ
14. Trẻ em, di chứng da cam- đểu thay! “Quả bom nổ chậm…”giá họa gieo oan; Già nua, mùa xuân chẳng nhớ -ôi thôi! “Lời những cây dầu…”nói không thành có.
15. Những mong bóng cả nên dân mới chừa; đâu biết xác phàm mà ngươi vội nổ?
Ôi !
16. Một giờ mất khôn, ba năm cũng bỏ.
17. Cây cao mà chi cho hồn ma dựa nhà. Bóng cả mà chi cho âm binh tá mộ.
18. Đoái sông Phước Long cỏ cây mấy dặm sầu giăng; Nhìn xứ Trấn Biên, già trẻ hai hàng lụy nhỏ.
19. Chẳng phải ăn cướp, ăn gian, mà chiêu hồi quân giặc cho cam tử cam tâm; Vốn không dốt chữ dốt nghĩa, mà phủ phục ngụy binh cho đáng đời đáng số.
Nhưng nghĩ rằng:
20. Mùi thuốc mùi phân - ơn nước, tài bồi cho họ cây ta; Thơ thánh thơ thần - lòe dân, mắc mớ chi ông cha nó.
21. Vì ai khiến mà cây, lái văn vặn thơ; vì ai xui mà cây kêu mưa gọi gió.
22. Sống làm chi cành rơi người chết, ăn cháo đá tô, thấy lại thêm buồn; sống làm chi rể đội sập nhà, qua cầu rút ván, nghe càng thêm hổ.
23. Thà thác mà đặng câu địch khái, về theo rừng núi cũng vinh;
hơn còn mà chịu chữ phản thùng, ở cùng người đời rất khổ.
Ôi thôi thôi !
24. Chứa Chan bão gầm; Đồng Nai nước đổ.
25. Nghe tin thơ thánh, lũ ăn theo rộn ràng trong dinh; Biết được gỗ dầu, bọn lâm tặc dập dờn trước ngõ.
Ôi !
26. Một nhát cưa đưa; nghìn năm tiết rỡ
27. Còn đâu cây xanh; kể chi sách đỏ.
28. Ngươi thác mà giúp bọn lâm tặc, danh ngu đồn sáu tỉnh dân chúng đều chê; Ngươi chết mà bênh lũ lục lâm, tiếng ngốc trải muôn đời ai đâu mà mộ.
29. Sống chiến đấu, thác cũng chiến đấu, lời cha truyền đã rõ, muôn kiếp nguyện được trả thù này; sống nhờ Văn, thác cũng vì văn, tên mẹ đặt đã rành, một chữ ngu đủ đền công đó.
30. Nước mắt gian hùng lau chẳng ráo, đau lòng chào ngươi lìa đời; Nén hương cầu may thắp thêm lo, cám cảnh tiễn cây hoàn thổ.
Hỡi ôi thương thay !
Có linh xin hưởng.
Nếu đây là toàn bộ sự thực thì quả thật không ai chấp nhận được anh Hòa ạ. Cảm ơn anh đã đưa tin.
Trả lờiXóaMà anh cài đặt bình luận không phải nhập mã từ khi đăng comment đi anh. mỗi lúc đăng comment phảu nhập mã từ. em nhác anh ạ
Nhận xét này đã bị quản trị viên blog xóa.
Trả lờiXóaNhận xét này đã bị quản trị viên blog xóa.
XóaCám ơn nha. Ông Võ Nguyện này , sao lại vô đây lộn nhà rội.
Trả lờiXóaNhận xét này đã bị quản trị viên blog xóa.
Xóa